Tảng đá biết bay
Ẩn mình dưới chân đèo Thung Nai, xóm Khan Thượng nằm tận trong cùng của xã Ba Khan. Phải mất rất nhiều thời gian tôi mới tìm được đến ngôi nhà sàn của ông Bùi Văn Liệu, trưởng xóm Khan Thượng, để tìm hiểu về cánh rừng thiêng "bất khả xâm phạm".
Khi đến nơi lại nhằm đúng lúc ông Liệu đang đi chặt củi trên rừng, thêm nỗi ông lại không dùng điện thoại di động nên đợi đến gần trưa tôi mới gặp được ông trưởng xóm.
Lúc nghe tôi nói muốn tìm hiểu về khu rừng thiêng ở đây, ông Liệu có vẻ e dè, phải thuyết phục mãi ông mới chịu cởi lòng nói cho tôi nghe về nguồn gốc và những chuyện vô cùng khó hiểu xảy ra tại khu rừng "thần bí".
Ông liệu đang dẫn đường vào khu rừng Cỏ Rặng |
Theo truyền thuyết tại làng Khan Thượng, khu rừng thiêng vốn có tên là rừng Cỏ Rặng. Xưa kia có đoàn người mang một tảng đá từ khu Mường Động lúc đi qua xóm Khan Thượng thì trời tối. Họ đành ở lại đây đợi trời sáng sẽ tiếp tục cuộc hành trình. Sớm hôm sau khi tất cả tỉnh giấc phát hiện thấy tảng đá nằm trên một ngọn cây trong rừng Cỏ Rặng. Thấy điềm lạ, họ bèn mang tảng đá "biết bay" thần kỳ đó xuống và lập một ngôi đền thờ ngay trong rừng Cỏ Rặng. Dân làng Khan Thượng hay biết bảo nhau rằng đó là hòn đá thần mà người trời đã ban cho làng.
Hàng năm cứ vào dịp lễ tết người trong xóm lại mang lễ vật đến đền thờ cầu mong gặp nhiều điều may mắn, người dân trong làng đều bình yên, mùa màng bội thu. Những ai có công việc đi xa thường đến rừng khấn rồi mới đi để được thuận buồm xuôi gió.
Kể từ đó, khu rừng Cỏ Rặng trở thành khu rừng linh thiêng đối với người dân sinh sống ở Khan Thượng, hòn đá thần cũng tồn tại từ bấy cho đến tận ngày nay, nhưng tuyệt nhiên không ai dám động chạm hay sờ mó đến. Và cũng chính từ đây, rất nhiều chuyện cổ quái, kỳ dị chưa thể lý giải đã xảy ra xung quanh khu rừng Cỏ Rặng.
Sự trừng phạt của "thần rừng"
Khu rừng Cỏ Rặng vốn bằng phẳng, nếu là ở nơi khác nó đã trở thành nương trồng ngô, trồng sắn. Trong rừng lại có rất nhiều cây gỗ quý thân to người ôm không xuể, nhất là vào mùa sinh đẻ, chim, cò thường tụ về đây đông nghịt. Thế nhưng, không một ai dám động đến dù chỉ một chiếc lá cây ở rừng Cỏ Rặng. Bởi lẽ, có quá nhiều bài học dành cho những người dám xâm phạm vào khu rừng thiêng, đất độc khiến người dân nơi đây càng thêm khiếp sợ, không dám xâm phạm.
Ngoài việc đến cúng bái, bình thường không mấy ai bước vào rừng Cỏ Rặng |
Với vẻ mặt đăm chiêu, ông Bùi Văn Liệu từ từ kể lại những việc mà chính ông đã chứng kiến. Năm ông Liệu lên 9 tuổi, bố ông là ông Bùi Tá Cường có vác dao lên rừng Cỏ Rặng chặt ít củi về nhà đun. Đến khi mang củi về, ông Tá Cường tự nhiên lăn ra ốm, gia đình mang đi khám các thầy thuốc nhưng bệnh tình không thuyên giảm, mời cả thầy cúng đến cũng không khỏi. Được khoảng ba tuần thì bố ông Liệu qua đời. Tất cả người nhà đều bàng hoàng và khó hiểu bởi căn bệnh kỳ lạ và sự ra đi đột ngột của ông Tá Cường. Về sau có mấy người trong xóm lên rừng chặt củi rồi về cũng lăn ra ốm, người trong làng mới kháo nhau về chuyện thần linh quở phạt.
Vào khoảng năm 2005, có hai người đàn ông từ Tân Lạc, Hòa Bình vào khu rừng Cỏ Rặng để tìm bắt rắn. Sau một hồi tìm bắt, họ ra về với hơn 6kg rắn ráo vàng, Đến khi về nhà hai người này bỗng mắc chứng mê man, bất tỉnh, thi thoảng tỉnh lại thì kể rằng cứ có người gọi bắt mang trả rắn. Được một thời gian sau thì hai người này qua đời.
Có quá nhiều điều xảy ra không thể giải thích nổi khiến khu rừng trở nên linh thiêng |
Rồi chuyện có một người đàn ông là chồng một cô giáo ở xóm Khan Thượng vào mùa chim, cò về làm tổ nhiều nên vào rừng Cỏ Rặng chơi. Thấy có tổ chim làm tổ ngay tầm tay với, người này mang về nhà. Đến đêm hôm đó người bắt đầu nao nao, phát sốt mê mệt. Khi người nhà biết chuyện phải nhờ thầy mo, mang theo con chó lên cúng và trả lại tổ chim người này mới khỏi bệnh.
Cách đây một năm, có người trong làng mang đồ lên cúng để xin làm ăn được thuận lợi, nhưng khi cúng xong thấy trong rừng có nhiều túm phong lan, người này cùng vợ con mỗi người bèn lấy một túm mang về nhà. Cả 3 người về đến nhà đều thấy người mỏi mệt, nằm mơ thấy có người đòi trả lại của cho thần rừng. Biết mình đã động chạm đến đất thiêng, gia đình này phải mang trả cả ba túm phong lan, sau đó mới hết mỏi mệt, mê sảng.
|