
Nhằm mục đích dự phòng lây nhiễm HIV/AIDS trên địa bàn tỉnh, Hòa Bình đã triển khai điều trị thay thế nghiện các chất dạng thuốc phiện bằng thuốc Methadone. Đây là một chất đồng thuận được dùng để thay thế các chất dạng thuốc phiện được đưa vào cơ thể người nghiện qua đường uống, có tác dụng khoảng 30 phút sau khi uống và đạt nồng độ tối đa trong máu sau khoảng 3 đến 4 giờ. Từ kết quả cho thấy sau một thời gian điều trị bằng thuốc Methadone, có thể giảm liều và tiến tới ngừng sử dụng Methadone. Trong quá trình này, người bệnh vẫn xuất hiện hội chứng cai, tuy nhiên nhẹ hơn rất nhiều so với việc ngưng sử dụng Heroin. Lợi ích của điều trị Methanode là giúp người nghiện giảm cảm giác thèm ma túy, giảm các hành vi nguy cơ lây nhiễm HIV, giúp ổn định cuộc sống, có cơ hội hoà nhập với gia đình và cộng đồng. Điểm đặc biệt từ lợi ích của điều trị Methanode là dự phòng lây nhiễm HIV. Người nghiện trích ma túy không điều trị Methadone có tỷ lệ huyết thanh dương tính với HIV tăng từ 21% tới trên 51% sau 5 năm theo dõi. Người nghiện ma túy được điều trị bằng thuốc Methadone, tỷ lệ này chỉ tăng từ 13% lên 21%. Một lợi ích khác đó là khi dùng Methadone giúp giảm ma túy bất hợp pháp. Người nghiện các chất dạng thuốc phiện không tham gia điều trị Methadone có tần suất sử dụng Heroin cao hơn 9,7 lần; Tỷ lệ bị bắt giam cao gấp 5,3 lần so với những người được điều trị.
Tại Việt Nam, chương trinh điều trị bằng Methadone được triển khai từ năm 2008 tại Thành phố Hồ Chí Minh và Hải Phòng. Tại Hòa Bình, Dự án HAARP Việt Nam sẽ hỗ trợ chương trình hết năm 2013 và có thể tiếp tục đến năm 2015. Tỉnh sẽ tiếp tục duy trì bằng nguồn kinh phí hàng năm của Chương trình mục tiêu quốc gia và tỉnh. Hiện tại, Dự án sẽ triển khai điểm tại Thành phố Hòa Bình trong năm 2012 này và dự kiến triển khai tại Mai Châu vào năm 2013. Lộ trình thực hiện được chia làm ba gia đoạn. Việc xét chọn bệnh nhân tham gia vào quá trình điều trị bằng Methadone quyết định sự thành công của chương trình. Bên cạnh đó, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa lực lượng công an, địa phương và gia đình trong việc quản lý và hỗ trợ bệnh nhân. Từ đó, hỗ trợ bệnh nhân vừa điều trị vừa có thể tham gia lao động sản xuất, trở thành người có ích cho xã hội.