Xuất phát từ 6h sáng để tránh tắc đường ở cửa ngõ thành phố, gần 8h, PV đã đến thành phố Hòa Bình. Từ dốc Cun, 25km đường núi quanh co, gập ghềnh sẽ kết thúc ở bến Thung Nai.
Con đường vừa có chút hiểm trở vừa thơ mộng này được đặt tên là đường Tây Tiến. Đầu đường Tây Tiến cũng có một điểm đến rất thú vị là Bảo tàng không gian văn hóa Mường. Suốt dọc đường Tây Tiến, một bên là suối sâu, cây cỏ, chim muông, một bên là những mái nhà sàn người Mường hiền lành.
Đi hết đường Tây Tiến, lòng hồ sông Đà hiện ra với hàng loạt hòn đảo xanh mát lớn nhỏ. Nơi này từ lâu đã được mệnh danh là “vịnh Hạ Long trên cạn”. Dưới bến Thung Nai, những canô, sà lan, thuyền bè nằm san sát đợi khách. Những thông tin, địa chỉ, số điện thoại của các chủ thuyền có dịch vụ tốt được cư dân thích du lịch chia sẻ khá nhiều trên mạng. Không khó để tìm được một chủ thuyền vui vẻ với giá cả hợp lý.
Những người thích nghỉ dưỡng trong không khí trong lành có thể chọn cuộc sống tiện nghi ở đảo Cối Xay Gió. Từ Cối Xay Gió có thể thỏa mắt ngắm nhìn bình minh và hoàng hôn trên hồ. Những người du lịch bụi như chúng tôi vẫn thường chọn cách ở lại một đêm trên những hòn đảo còn hoang dã như đảo Xanh, đảo Dừa... để thử cảm giác làm Robinson trên đảo hoang. Đêm đêm nghe tiếng côn trùng rỉ rả, gió từ hồ thổi vào những mái nhà sàn mát rượi hay lửa trại bập bùng luôn luôn hấp dẫn.
Những “chúa đảo” ở đây sẽ đón khách với nụ cười nồng hậu. Dĩ nhiên không thể không kể đến những món gà thả trên đảo, thịt nấu theo kiểu người Mường, cá từ lòng hồ... Đêm đến, ngoài đốt lửa trại, ngủ trên nhà sàn, những người thích khám phá còn có thể chèo thuyền ra hồ, xem thuyền câu kéo lưới. Cũng bởi vậy, vài năm gần đây khách du lịch bắt đầu tìm đến lòng hồ sông Đà để có thêm trải nghiệm mới: chèo thuyền trên hồ.